Cao Nguyên

trầm tư

thư anh viết vẫn giữa dòng sông nhớ
nên nặng hoài những đợt sóng cưu mang
giữa trầm tích vỡ ra lời thương cảm
tuôn theo dòng huyết lệ chảy qua thơ
những cuộc đời đi quên lời tiễn biệt
nghẹn lòng đau tha thiết biết chừng nào
mai gặp lại trăng tàn trong đáy huyệt
đèn phù du siêu độ những vì sao
vốc nắm đất phù sa bờ sông Cửu
thơm ngạt ngào mùa ngô lúa đơm bông
nhặt viên sỏi trên lưng đèo Ngoạn Mục
nghe cồng chiêng vui dạ khúc Trường Sơn
đạp sóng nước cửa sông Tiền, sông Hậu
rộn tiếng hò theo mái đẩy duyên đưa
nghe tiếng võng vui đùa trưa tháng Hạ
thèm chùm bông so đũa bữa canh chua
chiều trầm lắng tiếng chuông chùa ngược gió
reo bồi hồi ngói vỡ nóc hoàng cung
tranh cổ sử ngựa chùn cương mạt lộ
dãy chiến bào ướt đẫm lệ chinh phu
tiếng rít rợn cửa sắt tù thế kỷ
ngợp rừng thiêng hồn theo gió vi vu
góp tất cả những hành trang hệ lụy
theo trăng về Cội Rễ để trầm tư.

 

Cao Nguyên
diễn ngâm  : .
trầm tư

Được bạn: vdn 10.3.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "trầm tư"